- Mèo Con
- Khó tính,Ương nghạnh,Yêu cầu cao...Đôi lúc khiến người khác khó hiểu.Nhưng Tôi luôn hiểu, những người bạn thật sự luôn yêu cái Tôi của chính Tôi ^^=> I'll always be myself
Chủ Nhật, 23 tháng 10, 2011
Thứ Tư, 12 tháng 10, 2011
Bước chân xuống đường, cơn gió lạ thoảng qua mái tóc ngăn ngắn,nhẹ lưa thưa .Giọt nước mắt rơi nhẹ trên đôi má và lăn dài xuống tận mũi ,miệng và cả chiếc áo khoác trắng trên người nữa..... cố lấy tay lau khô nó và bước tiếp trên đường.
Đọng sâu nơi đáy tim ấy,nỗi buồn tràn ngập chực chờ giải tỏa bằng những giọt lệ lăn tăn như cơn mưa rào tháng sáu.Ấy vậy mà, nỗi buồn ấy cứ mãi chảy ngược vào tim. Đôi dòng lệ ấy dường như muốn ôm chầm lấy ai đó để được tuôn trào cho thật thỏa....thế nhưng đã ko làm được
Dọc con kênh ở Quai de juillet,chân bước dần về phía Gare, trời se se lạnh,bàn tay muốn cái nắm tay ấm áp của người ấy biết mấy ....Đã ko làm được....Người ấy ở gần mà cứ như xa tận cuối trời mây.....
Tự nhủ mình ko bộc lộ nỗi thất vọng và cô đơn dằn vặt.Tiếc là ko làm được rồi lại tự trách mình quá ngây ngô bởi những nỗi buồn ko đâu,thiếu thực tế.Biết làm thế nào nhỉ, vì niềm tin ấy đã mất ,vì trái đắng kia vẫn còn và còn vì mình đã ko dám đối mặt với sự thật nghiệt ngã mà cuộc sống đưa đẩy....
Đọng sâu nơi đáy tim ấy,nỗi buồn tràn ngập chực chờ giải tỏa bằng những giọt lệ lăn tăn như cơn mưa rào tháng sáu.Ấy vậy mà, nỗi buồn ấy cứ mãi chảy ngược vào tim. Đôi dòng lệ ấy dường như muốn ôm chầm lấy ai đó để được tuôn trào cho thật thỏa....thế nhưng đã ko làm được
Dọc con kênh ở Quai de juillet,chân bước dần về phía Gare, trời se se lạnh,bàn tay muốn cái nắm tay ấm áp của người ấy biết mấy ....Đã ko làm được....Người ấy ở gần mà cứ như xa tận cuối trời mây.....
Tự nhủ mình ko bộc lộ nỗi thất vọng và cô đơn dằn vặt.Tiếc là ko làm được rồi lại tự trách mình quá ngây ngô bởi những nỗi buồn ko đâu,thiếu thực tế.Biết làm thế nào nhỉ, vì niềm tin ấy đã mất ,vì trái đắng kia vẫn còn và còn vì mình đã ko dám đối mặt với sự thật nghiệt ngã mà cuộc sống đưa đẩy....
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)