Mở toang cửa sổ đón bình minh bằng một cơn gió đông lạnh buốt sượt qua người .Tiếp đến trận tuyết đầu mùa rơi lác đác trên nhũng mái ngói đỏ dưới lâu đài. Xa xa kia , chân trời đỏ hừng hực loáng thoáng xen kẽ bên những sẫm đen chưa sáng hẳn của bóng đêm.
Khung cảnh này hoàn toàn khác lạ với những lần tôi chứng kiến trước kia. Vì lúc trước tôi thường dậy trễ, đến khi mặt trời đã sáng tỏa ,khung cảnh mờ ào ko còn nữa và những cơn mưa tuyết bám đầy trên cửa sổ. Đôi khi nhìn tưởng khung cảnh trên những cuốn phim Hàn Quốc lãng mạn thời xưa ấy của tôi.
Cuối cùng ước mơ thấy tuyết trong mùa này của tôi đã hiện thực. Chứng tỏ rằng tôi chắc chắn sẽ làm được những gì mà tôi tin tưởng.
Nhưng Tuyết rơi có lẽ sẽ ko phải là chuyện vui với một số. Chẳng hạn như đối với a chàng ng yêu của tôi, rất hậm hực vì mỗi buổi sáng phải đối mặt với tuyết để đến được công ty. Đến được nơi thì quần áo xộc xệ,ko chỉnh chu nỗi nữa....:(
Tuyết bên cửa sổ 6h sáng |
Dù thế nào đi nữa, mỗi lúc một cảm xúc. Ko có gì là hoàn hảo, và tất nhiên ko có gì là tuyệt đối. Chỉ đơn giản là cách nhìn nhận và đối mặt....
LyLy
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét